Có đôi khi thấy sốt ruột vì cứ phải đi trên một con đường dài tưởng chừng như vô tận với một tốc độ chậm rì…
Có đôi khi thấy lo lắng vì dường như mọi người vẫn đang tiến lên, còn mình thì đứng yên một chỗ…
Có đôi khi thấy chạnh lòng vô cùng chỉ vì một câu nói vô tình của ai đó…
Có đôi khi thấy trong lòng tràn đầy những xúc cảm, chỉ muốn hét ra cho nhẹ lòng…
Nhưng có đôi khi, thấy bản thân mình thật hèn nhát, không dám nói hết những gì mình đang nghĩ suy…
Có đôi khi thấy mình quá thẳng thắn và nóng tính…
Và đôi khi thấy ngạc nhiên khi nhìn lại những gì mình đã làm được…
Thấy lạ và cả hơi buồn nữa, vì có quá nhiều người hiểu sai về mình…
Đôi khi thấy vui, vui vì mình đã thay đổi khá nhiều…Thấy lo lắng cho bạn bè, vì dường như sự quan tâm của mình giành cho họ vẫn chưa đủ…
Có đôi khi thấy nhớ đến nao lòng một nụ cười của ai đó…
Có đôi khi thấy lo lắng cho một người vô cùng mà chẳng thể hỏi han…
Cuộc sống luôn chứa đầy những sắc màu khác nhau…
Augustin Phạm Triều Phương Anh Tuấn