Quỳ gối bên Cha con nghe lòng thổn thức
Hơi thở buồn làm nát cả tâm linh:
Bao ngày qua trên bước linh trình
Con tìm Chúa nhưng dường như không thấy!
Chúa quên con hay là con quên Chúa?
Đời quên mình hay ta tự quên ta?
Hoang phí chăng thời son trẻ ngọc ngà,
Con dâng Chúa mà ngỡ mình đánh mất!
Một thoáng trong con hồn bỗng nhiên ngây ngất:
"Ta nào quên con dù năm tháng có phôi phai.
Con cứ đi dù đường dẫu còn dài
Tình yêu đó sẽ dắt con vào vô tận!"
"Con cứ đi, dù năm cùng tháng tận;
Dù lối mòn như tắt mất giữa rừng hoang;
Dù biển đời như nổi sóng thét vang...
Hãy vững bước, Ta bên con đừng sợ!"
"Hãy quên đi những u buồn trắc trở.
Hãy nhớ rằng, Ta vẫn mãi yêu con.
Dẫu một mai chân mõi, gối mòn
Tình yêu đó sẽ đưa con vào vĩnh cửu!..............Amen